Hiển thị các bài đăng có nhãn Em & Mưa. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn Em & Mưa. Hiển thị tất cả bài đăng

Thứ Năm, 14 tháng 11, 2013

Mưa mùa đông

Trên phố xưa mưa đông buồn giăng mắc
Em tôi về mưa ướt dấu chân chim
Trời lạnh lắm, người ơi xin chớ đến
Mưa mùa đông sẽ cuốn mất tình buồn

Dĩ nhiên là em chẳng đến nơi đây
Để được biết mùa mưa Đà Nẵng
Tôi sẽ nhớ chiều hòang hôn khuất lặng
Em đi trong mưa Đà Lạt buồn tênh

Hàng thông buồn  nỗi nhớ mông mênh
Phố sẽ vắng nếu mưa còn rơi mãi
Và chắc chẳng không còn ai trở lại
Tình rồi quên sau năm tháng đợi chờ

Cuộc tình buồn ngày ấy có còn không
Hay sẽ chết theo mùa đông đến sớm
Góc phố xưa khi tôi về sẽ lạ
Hay vẫn quen tự thuở biết làm thơ

Chắc rồi mai tình cũ sẽ hững hờ
Tôi có đến cũng là không  - thế đấy
Về đi em mưa mùa đông giá lạnh
Đến làm gì để ướt tóc xuân trinh.

http://thotinhlangbiang.com/

Thứ Tư, 6 tháng 11, 2013

Bên Kia

Ở giữa hai khỏang rừng
Một bên thì xa xăm
Một bên là nỗi nhớ
Em giờ xa vời vợi
Tôi còn buồn mông mênh
Cơn mưa chưa dứt hạt
Bão lại nỗi trong lòng
Tôi tìm trong vô vọng
Cái bóng...thế hình nhân

Ngày xưa sao quá vội
Nay lửa tắt trong lòng
Môi rời xa răng lạnh
Lại nhớ bóng hình xưa
Tôi ngó về bên ấy
Dốc vắng có còn ai
Ở hai nữa khỏang rừng
Là xa xăm nỗi nhớ...
http://thotinhlangbiang.com/

Thứ Năm, 3 tháng 10, 2013

Về

Tôi vẫn sống trong căn nhà ấy
Một mình nhìn năm tháng đi qua
Sao lại bảo tôi về đi nhỉ?
Có đi đâu mà lại bảo quay về

Vẫn mỗi ngày sớm nắng chiều mưa
Vẫn trăn trở nỗi niềm bên chiếu rượu
Người bỏ đi chẳng bảo quay về
Người ở lại có về nơi nhà khác...

Em đừng bảo tôi về nữa nhé!
Tôi vẫn một mình em biết đấy thôi
Người ra đi lâu rồi không nhớ nữa
Người ở lại một mình
Sao cứ bảo về đi?

Chủ Nhật, 29 tháng 9, 2013

Nụ cười Mơ nông

Cây sứ già chơ vơ  khô khốc
Lặng yên nhìn hồ nước mênh mông
Gió có thổi qua lối này không nhỉ
Cho lá khô rơi trên áo ai vàng

Cô gái Mơ nông cười dịu vợi
Chiều vàng hơn trên áo em vàng
Biệt điện xưa chiều sao xuống vội
Nắng thôi đùa trên áo em tôi

Này em… chống cằm sao chẳng nói
Chỉ cười thôi,chẳng biết tên gì
Hồ Lăk buồn chiều xơ xác gió
Đọng lại nụ cười cô gái Mơ nông

Nắng vội tắt gốc sứ già xao xác
Áo em vàng trong gió cuối đông
Mắt em trong dẫu ngòai song  nắng tắt
Nụ cười tươi hơn sắc nắng chiều

 Biệt điện hồ Lăk  -  2006

http://thotinhlangbiang.com/

Thứ Năm, 26 tháng 9, 2013

Bờ bến lạ

Em lại khóc nước mắt buồn vụn vỡ
Chiều cuối đông lạnh buốt se lòng
Tôi lại đi em về bên quán vắng
Níu kéo gì rồi cũng phải xa thôi.

Em có thể đi về bờ bến lạ
Khóc âm thầm một thuở tìm nhau
Tôi và em như chim gãy cánh
Mong đợi gì một chút tin yêu

Đà lạt  mùa đông buồn xơ xác
Em về đi sương chẳng ướt vai gầy
Ngày mai ấy em thành người xa xứ
Khóc thật nhiều cũng chẳng giữ nhau lâu.

Em buông tay trôi xuôi tình mộng mị
Em rã rời có khóc cũng là không
Cố níu kéo cũng là tình xa cách
Hạnh phúc buồn xin giữ cho nhau

http://quanhaimua2012.blogspot.com/

Chủ Nhật, 22 tháng 9, 2013

Mưa ảo

 

 Sài Gòn còn mưa không em?
Ta cứ sợ nước làm đời em đẫm ướt
Tháng bảy qua rồi
Sao còn đó những cơn Ngâu
Chức Nữ đã quên cầu Ô
Cho Ngưu Lang chờ đợi
Sài Gòn còn mưa không em?
Ta lang thang đi tìm
Và cố tin là em không hề nói dối
Mưa bên này
Nhưng lại nắng bên kia
Mưa bây giờ chắc khác ngày xưa
Mưa chiều nay
Chẳng thể nào
Làm em tôi ướt tóc
Sài Gòn còn mưa không em?
Ai lỡ hẹn
Vì chiều mưa tầm tả
Mưa trôi kỷ niệm
Đẫm ướt tình xa
Mưa ngập tràn ký ức ngu ngơ
Rồi một ngày
Mưa có cuốn em sang bên kia miền nhớ
Sài Gòn còn mưa không em?
Ta lại lo nước làm đời em lạc lối …

Duyên tình



Viễn khách về thăm núi
Vương vấn với hương rừng
Sơn nữ cười e ấp
Hoa vàng ai đã trao

Áo bà ba đơn sơ
Nối hai bờ thương nhớ
Đại dương xa vời vợi
 Ai dẫn lối duyên tình?

Gặp gỡ buổi sơ giao
Rời xa trong lưu luyến
Người ra đi có nhớ
Vườn hồng ai bước vô

Người về nơi xứ xa
Người một mình ở lại
Chờ mong ngày hội ngộ
Duyên tình thêm nhớ monghttp://thotinhlangbiang.com/

 

Thứ Năm, 19 tháng 9, 2013

Mưa ngậm ngùi

Sài gòn sáng nay nhiều mây
Cơn bão phương xa chắc hẳn làm Sài gòn se lạnh
Gió chắc thổi nhìều hơn
Những ô cửa từ nóc chung cư đóng kín
Như những ô màu vằn vện của một kiếp tha hương
Gió có thổi nhiều hơn làm những tàn cây run rẫy
Em gầy guộc buồn sau gánh hàng rong
Bão tự phương xa
Hay bão nỗi trong lòng người xa xứ
Lỡ một phút sẩy chân
Ngậm ngùi hết một thời xuân sắc
Ừ - thì trời cứ bão cứ mưa đi
Dẫu sao thì lòng người cũng đã có một thời bão tố
Quang gánh lạnh lùng ướt đẫm trong mưa
Cớ sao lại tự mình
Gây nên nỗi truân chuyên.
Bão tự phương xa,Sài gòn hoen lệ
Bão nỗi trong lòng người
Trần thế ngậm ngùi mưa...

Thứ Năm, 12 tháng 9, 2013

Hạnh phúc buồn


 Tôi quay lại tìm em nơi đó
Mong đợi gì môi ấm trao nhau
Em ngơ ngác tôi vụng về bối rối
Tay trong tay nói biết bao điều.

Hạnh phúc buồn mong manh sương khói
Em quá gần hay lãng đãng mây trôi
Tôi suy tư em vô tình cúi mặt
Cùng lặng nhìn tình len lén ra đi.

Tôi đưa tay níu tình đang chới với
Em quay lưng về góc nhỏ đời mình
Tôi không nói và xin em chớ nói
Cứ để tình câm nín bâng khuâng.

Hai góc phố thật gần nhưng xa cách
Chờ hai người thả nỗi nhớ tìm nhau
Tôi sẽ ngủ thật ngoan em nhé
Để hạnh phúc buồn gặm nhắm tim đau.

Thứ Tư, 11 tháng 9, 2013

Chim thiên di không trở lại

Em một mình bên bờ sông
Thơ thẩn đợi bầy thiên di quay trở lại
Mùa đông đi qua lâu rồi
Em ngồi bên cầu ao
Nước mắt rơi…
Để đợi một loài chim từ nơi xa lắm
Trăng mọc ven sông, sương rơi ướt áo
Chìm thiên di  không về từ chốn đã ra đi
Ở quên lại nơi di trú
Em thơ thẩn buồn
Giọt nước mắt cô đơn rơi xuống dòng sông làm vỡ tan nỗi nhớ
Vì sao chim thiên di quên về
Bên đồng lúa xanh tươi
 Này em tôi ơi
Quay về thôi trăng hình như sắp lặn
Thoáng tiếng mèo hoang gợi tình
Về đi em tôi
Chim thiên di sẽ không về
Từ chốn đã ra đi…

Thứ Bảy, 31 tháng 8, 2013

Kỷ niệm ơi!


Kỷ niệm ơi xin đừng nhắc nữa
Sẽ làm đau, em nhỉ chỉ buồn thêm
Vẫn yêu nhau vì sao chia cách
Hỏi làm gì cũng chẳng giữ được nhau

Tóc vàng nâu chẳng đi cùng tóc bạc
Luật nhân gian không thể vượt qua
Ta yêu nhau hai nổi đau trộn lại
Để bây giờ là hai vết thương riêng

Kỷ niệm ơi làm ơn yên ngủ
Để bình yên có chỗ len vào
Này em yêu xin đừng khóc nữa
Nước mắt buồn vụn vỡ tim nhau

Ta sẽ giấu miền ký ức vào đâu
Khi tình yêu còn đang hiện hữu
Sợi tóc nâu vấn vương  gối chiếc
Kỷ niệm ơi xin hãy ngủ yên.

Thứ Năm, 1 tháng 8, 2013

Mưa tháng bảy.




Tháng bảy về rồi day dứt qua đi
Sao cứ nhớ  những ngày mưa tháng sáu
Mưa rơi nhiều
Khi em lơ đãng quay lưng
Em quay lại mưa còn nhiều hơn thế nữa
Từng giọt mưa rơi buồn vụn vỡ
 Từ chốn phồn hoa em có nhớ nơi này
Mưa ...
Mưa từ trong ký ức
Mưa có nhạt nhòa kỷ niệm trong em
Mưa có làm vơi đi những cơn say ngất ngưởng
Của một đời lãng tử đi hoang
Tháng bảy mưa ...
Chiều nay Sài gòn có còn mưa?
Chắc em vẫn thường lơ đãng tìm mưa
Tháng bảy mưa Ngâu
Em không tìm mưa vẫn rơi nhiều hơn trước
Mưa phai kỷ niệm
Mưa ướt tình xa
Mưa thôi rơi rụng
Trên tóc tình nhân
Mưa tháng bảy, chưa có lời hẹn gặp
Buông tay chờ nỗi nhớ tự tìm nhau!
 
 

Thứ Hai, 22 tháng 7, 2013

Mưa tháng sáu

Tháng sáu đến rồi
Lặng lẽ như em đã đến
Anh cố giữ lại tháng năm
Sợ mưa hạ trôi tình đi mất
Chới với bàn tay
Em giữ nụ tình trong làn mưa bay tháng sáu
Anh vụng về
Níu lại hạt mưa tháng năm
Dẫu sao
Em cũng đến rồi
Có những đêm dài
Say tình
Nhưng chưa hề chung mộng
Chăn gối buồn ngu ngơ
Mưa thôi rơi
Chiều về rồi phải không em
Hạt mưa vỡ đôi
Nữa trôi xa nữa ngập ngừng ở lại
Chếnh choáng chút nắng quái cuối ngày
Bừng lên rồi tàn úa
Giảy chết nữa mảnh đời
Em lại ra đi

Chủ Nhật, 21 tháng 7, 2013

Mưa sớm

Qua giáo đường em rẽ sang lối khác
Mưa bên này, bến ấy có còn mưa
Trên thập giá chúa có buồn nhân thế
Có ngậm ngùi xao xác vì mưa?

Mưa đầu mùa cớ sao đến sớm
Mưa trên phố buồn ta vẫn chưa quen
Em cứ đếm giọt mưa qua vội
Tôi ngậm ngùi đếm giọt men cay

Tôi chắc sẽ lang thang trên phố lạ
Ngơ ngác đời có phải vì mưa
Cơn mưa sớm có trôi đi bụi bặm
Có xóa tan những vết nhọc nhằn

Dẫu là sao cũng là mưa đến sớm
Có chần chừ trời cũng mưa tuôn
Trên thập giá chúa oằn mình đón nhận
Đời ướt nhiều rồi xin hãy cứ mưa đi...

Mưa ngậm ngùi

Sài gòn sáng nay nhiều mây
Cơn bão phương xa chắc hẳn làm Sài gòn se lạnh
Gió có thổi nhìều hơn
Những ô cửa từ nóc chung cư đóng kín
Như những vệt màu vằn vện của một kiếp tha hương
Gió có thổi nhiều hơn, làm những tàn cây run rẫy
Em gầy guộc buồn sau gánh hàng rong
Bão tự phương xa
Hay bão nỗi trong lòng người xa xứ
Lỡ một phút sẩy chân
Ngậm ngùi hết một thời xuân sắc
Ừ - thì trời cứ bão, cứ mưa đi
Dẫu sao thì lòng người cũng đã có một thời bão tố
Quang gánh lạnh lùng, ướt đẫm trong mưa
Cớ sao lại tự mình
Gây nên nỗi truân chuyên.
Bão tự phương xa, Sài gòn hoen lệ
Bão nỗi trong lòng người
Trần thế ngậm ngùi mưa...

Ps:/ Tôi xin post một loạt bài về mưa, chẳng biết phương xa thì sao? nhưng hình như Langbiang đang mưa, sao mưa rời hoài....

Thứ Năm, 18 tháng 7, 2013

Em & Mưa


Đà lạt... khói sương, mây núi giăng mắc, mưa! Mưa như một lời tự tình, mưa như đắm chìm trong cô đơn từ trong tâm thức của mổi con người. Hình như có một chút huyền hoặc trong mưa Đà lạt, mưa hay là nước mắt trần thế.

Em... bây giờ nơi đâu, có kịp tránh cơn mưa ngập tràn phố núi, hay đang lang thang trong một buổi chiều mưa bay, có khi em đang ngồi một góc nào đó để nhìn Đà lạt trong mưa.Em ngồi đó nhìn mưa tự tình, nhìn mưa lãng đãng rơi trên những phố buồn hiu quạnh, mưa thì thầm sau những bước chân em, mưa cuốn hút em vào kỷ niệm của một thời xa xưa

Em và mưa ! nơi em về mưa có còn rơi không? Mưa rơi trên tóc rối, mưa làm ướt vai gầy, mưa ngập bàn chân em trên lối nhỏ, mưa đắm chìm những kỷ niệm ngây ngô, mưa phủ kín lối em về bên ấy...

Bây giờ trời đang mưa, tôi ngồi đây lặng nhìn Langbiang ngủ quên sau làn mưa tháng sáu, ngồi nhìn mưa để hòai niệm cuộc đời mình... và tự trong sâu thẳm em lại xuất hiện, em ngập tràn trong những vần thơ.
Trời vẫn đang mưa... hình như em và mưa có một chút lương duyên...

 Mưa Sài Gòn

Mưa Sài gòn đi qua rất vội
Bất chợt mưa rồi lặng lẽ dừng
Em có thể về qua phố vắng
Biết khi nào mưa sẽ thôi rơi

Mưa trôi xuôi bến bờ xa lạ
Mưa vô tình ở sắc trời đông
Sài gòn có mùa đông không nhỉ?
Em đâu rồi, mưa có ướt tóc mây.

Tôi xa lạ ngồi bên men đắng
Mặc cơn mưa rơi rụng bên đời
Em vô tư, một ngày qua rất vội
Biết đâu rằng mưa có thôi rơi.

Em không biết vô tình tôi chẳng biết
Vì sao mưa trong nắng hanh vàng
Mưa có thể chẳng làm ai ướt áo
Nhưng vô tình sẽ ướt tóc em tôi.