Thứ Ba, 25 tháng 1, 2022

 Đà Lạt Mùa Corona


Đà Lạt mùa corona vắng ngắt

Cửa đóng then cài người ở phương nao

Khẩu trang đeo nên người quen hóa lạ

Gật đầu chào người lạ ngỡ là quen


Bà vé số cúi đầu lầm lũi

Không khách bộ hành biết bán cho ai

Ghế đá công viên cô đơn đến tội

Liễu rũ gục đầu say giấc ngủ đông


Gã xe ôm dừng bên quán vắng

Giơ ngón tay và vẽ một vòng tròn

Cô bán hàng đưa ra rất vội

Bánh mì không cũng tạm no lòng


Xe cứu thương hú còi cuối phố

Người lao xao không biết nơi nào

Vệt trắng đỏ ngăn đời xa cách

Biết khi nao rồi sẽ yên bình


Lâu lắm rồi quên cách bắt tay

Bè bạn gặp nhau hỏi tiêm mũi mấy

Đời cứ thế vượt qua đại dịch

Có hề chi ta vẫn sống kia mà.


Trần Quốc Dũng






Thứ Năm, 4 tháng 6, 2020

Tháng tám mưa gầy

Tháng tám mưa gầy không đủ ướt
Em tôi về lỡ giấc chiêm bao
Ta lang thang mưa chiều nắng nhạt
Giọt lệ buồn nhòe ướt trang thơ

Bất chợt nhìn mưa nơi phố xa
Ta cô đơn giữa hàng trăm ánh mắt
Chân liêu xiêu nhìn hồn đi lạc
Ta là ai giữa quán trọ đời

Tháng tám hờn ghen em biết chăng
Một mình ta phiêu du xứ lạ
Thôi về đi cô đơn núi vắng
Ta ngược đường ngược cả cơn mê

Tháng tám mưa gầy lòng nhẹ bẫng
Em vô tình đi thoáng qua mau
Đến rồi đi cớ chi trăn trở
Mưa vụng về rũ ướt tình si

Tháng tám xa người, quen bỗng lạ
Ta lạc loài phiêu lãng rong chơi
Tháng tám mưa gầy rơi nỗi nhớ
Ta xa người quay trở lại sơn khê…

Bình Phước tháng 8/2016

Quốc Dũng

Mưa Phai Tình Nhớ




Những cơn mưa đi qua đời ta, mưa rơi trên nỗi nhớ, mưa xóa trôi đi những cuộc tình, mưa trôi cuộc tình về một nơi xa lăng lắc, xa hơn miền nhớ… vậy thì tình đã phai chưa? “ Mưa phai tình nhớ” ? Tình đã phai rồi thì còn chi để nhớ? Vậy mà ta  vẫn nhớ em dù biết rằng em chỉ là một cơn mưa thoáng qua đời ta rất vội.

“ Mưa rơi trên nỗi nhớ lưu đày”, ngớ ngẩn thật đấy, nỗi nhớ bị giam, bị ngục tù, nỗi nhớ lạc loài rồi em ạ. Nỗi nhớ cao hay thấp? tròn hay là dài nhỉ, mưa cứ rơi trên một thực thể vô hình.  Nỗi nhớ bị lưu đày, mà lưu đày ở đâu và lúc nào?  Thời gian lưu đày dài hay ngắn, ta không hề  biết và hình như em cũng chẳng biết.

“ Mưa có thể chẳng làm ai ướt áo/ Nhưng vô tình sẽ ướt tóc em tôi ” .  Mưa cứ rơi đi, mưa bất chợt, mưa vội vã rơi ở Sài Gòn rồi triều cường dâng, lạc mất dấu chân của em. Mưa dùng dằng, da diết rơi trên phố núi buồn, đất trời chìm trong làn mưa bạc, người xa khuất và cơn mưa quá đỗi vô tình đã làm phai đi những dấu tình xưa.

“ Cơn mưa muộn đi qua nỗi nhớ/ Cuối dốc tình ta đứng trông theo” . Nắng mưa là chuyện của trời kia mà , vậy thì xin hãy cứ mưa đi, mưa rơi  trên nỗi nhớ, ta lẩn thẫn chờ ở cuối dốc tình, nhưng có còn chăng? Mưa đã trôi tình về một nơi xa lắm…

Xin trân trọng giới thiệu cùng các bạn 90 bài thơ của tập “ Mưa Phai TìnhNhớ”


Thứ Sáu, 19 tháng 10, 2018

Chiều vàng

Vàng chiều rơi bên núi
Sương hay khói vô hình
Mắt nhìn thôi gửi mộng
Mịt mờ em cách xa

Nắng quái chợt bùng lên
Mây vàng nhìn nắng tắt
Nhắm mắt tìm an yên
Cớ sao lòng dậy sóng

Em bây giờ phương ấy
Có còn nhớ ngày qua
Chiều tàn rơi nỗi nhớ
Trên năm ngón muộn phiền

Còn đó chút hanh hao
Bùng lên rồi tắt lịm
Tình ta như nắng  quái
Vàng vọt từ chiều nao?

Quốc Dũng

Thứ Tư, 4 tháng 7, 2018

Cạn Chén Cô Đơn

Ta cạn chén cô đơn
Trên môi còn vị ngọt
Đôi khi hạnh phúc buồn
Cũng làm đời nên thơ

Ta uống cạn môi em
Ngọt nồng trong mặn mà
Môi mềm như nỗi nhớ
Còn biết đời lênh đênh

Ta cạn chén điêu linh
Ngồi nhìn lại bóng mình
Thấy đời qua rất chậm
Trong muộn phiền ưu tư

Ta cạn chén rượu hồng
Tiễn người sang bến lạ
Rượu đổi màu trong vắt
Như giọt buồn em rơi

Ta uống chén rượu tàn
Cố quên đi thế sự
Rượu mềm môi lại nhớ
Bóng người từ trăm năm.

QD
4/7/2018

Chủ Nhật, 25 tháng 6, 2017

Người dưng


Người dưng thôi mà trách cứ chi em
Chì chiết nhau thêm đau lòng con chữ
Em tôi ơi đường đời vạn lối
Có lẽ nào em hiểu được ta

Người dưng thôi  vừa gặp đã xa
Vở kịch đời làm sao em biết
Ta ngây ngô chưa tròn vai diễn
Nên cuối đời mãi cứ long đong

Người dưng buồn cũng chẳng hề chi
Người xa lắc làm sao ta biết
Trăm năm trước ta không hò hẹn
Nên bây giờ gặp cũng bằng không

Người dưng ơi ta chẳng nợ nần
Gặp gỡ nhau mời ly rượu nhạt
Dăm câu thơ lúc say ghi vội
Trách cứ gì một kẻ  đi hoang

Dẫu thể nào ta cũng chỉ người dưng
Cớ vì sao mà em chì chiết?

ĐL 26.6.2017

QD

Thứ Ba, 16 tháng 5, 2017

Nàng Thơ

Đêm ngủ vùi sao thơ chưa ngủ
Nàng thơ ơi em quá kiêu kì
Đêm đông lạnh hồn ta rũ rượi
Em cứ về ám ảnh trong nhau

Chợt giật mình ta viết trong mơ
Hay nhớ đến em trong tiềm thức
Niềm trăn trở quấy rầy giấc ngủ
Suối tóc dài mộng mị chiêm bao

Nàng thơ ơi,xin chút tự tình
Cho giấc mơ bình yên,tròn mộng
Dù mai có ngìn trùng xa cách
Ta vẫn yêu người,tình ấy vẹn nguyên

Đêm thở dài thơ hãy ngủ đi
Đông lạnh giá thơ trốn vào chăn gối
Nàng thơ ơi ! thôi đừng mộng mị
Hãy ngoan nào… ngủ nhé! thơ ơi.

Thứ Bảy, 13 tháng 5, 2017

Xa nhau rồi…

Mai anh về em nhớ gì không?
Tạm biệt núi ta lại về với phố
Đêm lao xao buồn rơi lối vắng
Sương khói buồn nhớ lắm ngày qua

Ta xa rồi phố vắng buồn tênh
Cơn mưa muộn không còn hối hả
Đừng khóc nhé! anh còn quay lại
Khi một ngày ta biết nhớ nhau

Xa nhau rồi ai có bâng khuâng
Chiều Đăk nông nắng vàng rơi rụng
Mai anh về, ta chắc buồn hơn
Em có nhớ bàn tay còn hơi ấm

Mai anh về lối cũ lạc nhau
Chút đam mê còn trong ánh mắt
Em bật khóc… buồn ơi chờ nhé
Bàn tay buồn cố giữ một bàn tay

Ps:/ Trại sáng tác  Đăk nông, một ngày tháng 5.

Thứ Hai, 27 tháng 3, 2017

Nơi Không Nỗi Nhớ


Mai em về chốn ấy… nhẹ tênh
Anh đào nở hàng  me chưa trút lá
Em về đi gánh oằn trên vai trẻ
Tóc hanh vàng hay đã bạc từ lâu

Em tìm về lồng cũ thếp son
Xin hãy quên  lần lạc chân phố núi
Em về đi chốn quen bỗng lạ
Có gì đâu một cõi ta bà

Mai em về trời chẳng đổ mưa
Chén rượu tàn làm ai bật khóc
Em cứ đi chông chênh nỗi nhớ
Vay một đời trả mãi chưa xong

Thôi em về đời cứ lo toan
Chốn thị phi ta không có thật
Em cứ về nơi không nỗi nhớ
Cuối một đời ai sẽ chờ nhau

Đà Lạt 17/03/2017

Thứ Sáu, 24 tháng 2, 2017

Mặc Áo Ngược


Em bảo ta là điên
Cứ đòi mặc áo ngược
Áo không có khuy cài
Làm sao qua mùa đông

Em về đi …theo chồng
Mong ngày mai thôi lạnh
Đêm nay trời trở gió
Khăn choàng em lại quên

Giọt đắng rớt sau hè
Giọt buồn ai quên lại
Trời sao hoài nỗi gió
Cơn bão tình ai hay

Đêm nay trời gió lắm
Em có về được không
Rồi ai kia chờ đón
Thiếu phụ buồn riêng mang

Em về ta lại đi
Cho dù trời nỗi gió
Cho dù em đi vội
Ta vẫn là người điên

02/2017