Hiển thị các bài đăng có nhãn Bình Yên. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn Bình Yên. Hiển thị tất cả bài đăng

Thứ Tư, 2 tháng 7, 2014

Mưa …tháng bảy



Tháng bảy... mưa Ngâu... với Đà Lạt thì mưa còn nhiều hơn nữa. Vì sao em lại chọn tháng bảy để về thăm phố núi?
Tháng bảy... mưa, mưa là chia xa kia mà. Ngưu Lang và Chúc Nữ có được gặp nhau lâu đâu? Dẫu sao thì em đã đứng trên đỉnh Langbiang để nhìn về một nơi xa xăm rồi. Lúc đó chắc hẳn đỉnh núi phủ đầy sương khói em nhỉ?
Em đi trên những con phố xưa của thành phố mù sương, ngồi trong một quán vắng nhìn những tà áo sinh viên đi trong mưa bay, lúc đó sự bình yên trong em hình như thóang xao động.
Đà Lạt, Lạc Dương, Suối Vàng, Langbiang... những nơi em từng đi qua bây giờ trở thành kỷ niệm. Đôi khi chúng ta phải sống bằng kỷ niệm, dẫu rằng đó là những kỷ niệm buồn... nhưng buồn hay vui thì kỷ niệm bao giờ cũng đẹp em nhỉ?
Chia xa rồi tái hợp, tháng bảy?  Ngưu Lang _ Chúc Nữ vẫn còn  gặp nhau như trong một truyền thuyết buồn…gặp nhau một ngày trong mưa rồi lại xa nhau vời vợi... mưa tháng bảy bây giờ là kỷ niêm trong em.
Em rời xa phố núi và nhủ lòng không quay lại nữa để tìm quên... nhưng rồi em vẫn không quên mưa tháng bảy được. Từ rất lâu rồi sao chúng ta vẫn không quên Ngưu Lang_ Chúc Nữ?
Một ngày nào đó,một ngày… một ngày không xa tôi sẽ thấy em đứng trên đỉnh Langbiang để  nhìn về một nơi xa. Em đừng chọn tháng bảy về thăm phố núi nữa nhé, dẫu biết rằng mưa tháng bảy là kỷ niệm của riêng em.

Thứ Năm, 26 tháng 6, 2014

Mưa trên xóm đạo

Mưa vẫn còn rơi nhanh
Trên từng con phố nhỏ
Lối về chia đôi ngỏ
Em lặng nhìn mưa rơi.

Em lặng nhìn mưa rơi
Theo mỗi bước chân đời
Vai gầy trong giá lạnh
Mắt ươm buồn xa xôi.

Mắt ươm buồn xa xôi
Tình nhân đã xa rồi
Em về - qua xóm đạo
Giáo đường buồn trong mưa.

Giáo đường buồn trong mưa
Hàng cây run khép lá
Tiếng chuông vang vang vọng
Em nguyện cầu cho ai.

Em nguyện cầu cho ai
Ngày vui hãy thêm dài
Ngày buồn xin ngắn lại
Mới tạ từ trong mưa.

Thứ Tư, 25 tháng 6, 2014

Em có về thăm núi

Hỏi Sài Gòn còn nhớ núi không em?
Ai sẽ bảo nhớ nhiều lắm chứ
Núi vẫn thế nghìn trùng mây phủ
Em có về thăm núi một ngày mưa.

Mưa rơi nhiều nên núi cứ buồn tênh
Mây giăng mắc có gì đâu em nhỉ
Em xa núi tình ta đã tắt
Em có về gom lại chút tàn tro

Em tìm gì trên đỉnh Mimosa
Dấu chân xưa mờ trong sương trắng
Thung lũng trăm năm bài thơ kết thúc
 Lang - Biang chia cách tự bao giờ

Ở Sài Gòn em nhớ núi hay không
Hay đã quên thật rồi rất vội
Em có về thăm núi một ngày mưa
Hay đi mãi cả đời không đến nữa..

.http://maytrangnguyen.blogspot.com/

Thứ Ba, 24 tháng 6, 2014

Phố núi buồn


Phố núi buồn em biết rõ vì sao
Đến rồi đi chưa có lời hen ước
Để nhung nhớ ngập tràn trong câu chữ
Cho hai đầu xa cách vẫn là mơ
 
Phố núi buồn lãng tử chán làm thơ
Viết rồi quên chẳng khi nào đọc lại
Để một mai ngỡ là thơ ai khác
Thơ của mình sao lại mau quên
 
Phố núi buồn nên chẳng gọi tên
Những hàng cây, những con đường em đến
Núi giờ đây chắc không còn sương khói
Em không còn nhớ núi ngày xưa
 
Phố núi  buồn em đã về chưa?
Nỗi nhớ đầy lên làm thành cơn khát
Bài thơ ấy viết rồi quên câu cuối
Phố núi buồn bên ấy có buồn chăng.

Thứ Năm, 19 tháng 6, 2014

Mây phiêu lãng

Mây phiêu lãng có dừng nơi phố cũ
Hay miệt mài ở tận phương xa
Và em tôi như mây phiêu lãng
Vội vã đi với bước chân gầy

Mây và mùa đông buồn dịu vợi
Em tôi buồn như thóang mây bay
Này mây ơi sao không ở lại
Mây vẫn vô tình lãng đãng trôi xa

Đà lạt chiều lang thang qua phố vắng
Em thì buồn tôi khắc khoải suy tư
Em vội vã chút tình chưa kịp nói
Em đi rồi mây vẫn phiêu du

Sẽ có lúc mây không còn ở lại
Em theo chồng,mây đến phương xa
Và tôi chắc buồn hơn trước nữa
Nhìn mây bay tiếc nuối cuộc tình.