Thứ Sáu, 9 tháng 5, 2014

Mây hạ vàng

Ta một mình cạn chén chiều mưa
Em có chăng hay chỉ là ảo ảnh
Ai đong đưa giữa đôi bờ hư – thực
Vẫn một mình ta lúy túy cơn say

Em cạnh kề hay chỉ thoáng mây bay
Em là em hay chỉ là nỗi nhớ
Ta buông tay mây chiều lãng đãng
Em có khi nào nhớ một chiều mưa?

Mưa rơi bên này hay ở bên kia
Em vẫn đến bên căn nhà dột nát
Em chẳng tìm chi – cuộc đời bề bộn
Em tự tìm mình giữa cỏi nhân gian

Em chớ tìm ta vẫn cạnh đấy thôi
Đến rồi đi có gì đâu em nhỉ?
Rồi ngày sau có khi nào nuối tiếc
Mây hạ vàng sao lại bỏ ta đi?

Không có nhận xét nào :

Đăng nhận xét