Người đã không về… quán vắng chơ vơ
Hòang hôn xuống ta thẩn thờ ngóng đợi
Mây xám buồn hững hờ qua song cửa
Ta biết buồn từ dạo ấy….người ơi
Người hứa nhiều nhưng còn nhớ gì không?
Ta đã xếp vào trong miền ký ức
Rồi bật khóc… cố giấu lòng chẳng được
Ta khóc âm thầm người có biết…. nơi xa
Người không về ta cắt chút tóc mai
Xếp bài thơ rồi ép vào trong ấy
Ta cắn môi nhủ lòng không khóc nữa
Người không về… ta khóc để mà chi.
Thơ Quán hai mùa
Không có nhận xét nào :
Đăng nhận xét