Ta cạn chén cô đơn
Trên môi còn vị ngọt
Đôi khi hạnh phúc buồn
Cũng làm đời nên thơ
Ta uống cạn môi em
Ngọt nồng trong mặn mà
Môi mềm như nỗi nhớ
Còn biết đời lênh đênh
Ta cạn chén điêu linh
Ngồi nhìn lại bóng mình
Thấy đời qua rất chậm
Trong muộn phiền ưu tư
Ta cạn chén rượu hồng
Tiễn người sang bến lạ
Rượu đổi màu trong vắt
Như giọt buồn em rơi
Ta uống chén rượu tàn
Cố quên đi thế sự
Rượu mềm môi lại nhớ
Bóng người từ trăm năm.
QD
4/7/2018
Không có nhận xét nào :
Đăng nhận xét