Ta giữ lấy nhành cây phong ba
Cây mảnh mai vững vàng trước bão
Ta phiêu du nữa đời lãng tử
Cơn bão đời có nghĩa chi đâu.
Ta tìm về phía chẳng còn em
Chợt nhận ra lòng mình đang bão nỗi
Em ngược phố ta xuôi về biển
Con sóng nào đẩy nỗi nhớ đi hoang
Cả một đời sao ta cứ ngược nhau
Ai trầm tích sau cơn địa chấn
Biển vẫn thế muôn đời chỉ một
Vạn con thuyền chẳng nhớ tên riêng
Có đôi lần ta vấp ngã long đong
Cơn bão tình thổi qua nghiệt ngã
Chợt giật mình khi tìm đến biển
Với nhánh phong ba tự nhắc đời mình…
06/10/2014
Ps:/ Ra đảo,lần đầu tiên được biết một loài cây mang tên " Phong ba".
Trả lờiXóaCả một đời sao ta cứ ngược nhau
Ai trầm tích sau cơn địa chấn
Biển vẫn thế muôn đời chỉ một
Vạn con thuyền chẳng nhớ tên riêng
----------------------------
Khổ thơ quá hay! Hình như lâu lắm rồi mới gặp lại anh!
Cảm ơn em,lâu rồi anh mới viết ở blog,vừa rồi lang thang ra đảo Lý sơn mới có ý tưởng để viết bài này.
XóaNhận xét này đã bị tác giả xóa.
Trả lờiXóa