Chủ Nhật, 24 tháng 8, 2014

Vạt tóc buồn

Ta ngồi xếp hết những bài thơ
Thành con đò thả trên sông quá khứ
Rồi lặng lẽ đi về nơi xa lắc
Như chim Thiên di bay mãi quên về

Ta sẽ về cuối những nhánh sông
Tìm lại tình yêu chỉ còn trong cổ tích
Tự dối lòng lá diêu bông có thật
Em theo chồng sông cạn nước … người ơi!

Vạt tóc buồn theo gió bay xa
Cây trâm gãy,lược hờn ai tóc búi
Em lơ đãng đánh rơi thời con gái
Ta vụng về nhặt lấy để làm thơ

Bài thơ tình còn ướt đẫm tương tư
Em chớ đọc kẻo rồi bật khóc
Sao vội thế… em thành thiếu phụ
Sông ngậm ngùi hờ hững chuyến đò ngang

Vạt tóc buồn em gửi lại cho ai
Cây trâm gãy để tình xưa rỉ máu…

Viết cho loài chim Thiên di…/08/2014.

3 nhận xét :

  1. "Em lơ đãng đánh rơi thời con gái
    Ta vụng về nhặt lấy để làm thơ"
    Wow , anh Dũng làm thơ bằng cả thời con gái của người ta , hèn nào mà hay thế !

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Thế Vy nhớ lại ngày xưa có lúc nào mình lơ đãng đánh rơi thời con gái không nhỉ? Anh xin lổi vì trả lời chậm,dạo này anh ít vào blog,cứ viết ở website không à.

      Xóa
  2. Anh Dũng ơi ! Mấy ngày qua mưa đá dữ dội , ngôi nhà bình yên có sao không anh ? Sau mưa anh bị bệnh nay đã đỡ chưa ? Mấy hôm trước em có sang thăm mà không có anh ở nhà, nay em lại ngược dốc , lội suối hung dữ sau mưa lũ...vất var lắm mới sang được nhà anh....Cố gắng lên anh nhé !

    Trả lờiXóa