Thứ Sáu, 4 tháng 7, 2014

Đò tình

Đò tình xuôi đến bến xa rồi
Cầu tre ấy em không còn giặt áo
Đôi bờ xưa đọng nỗi buồn lau lách
Rong rêu nhạt nhòa...
Tình thật mất rồi sao?

Tôi thơ thẩn ngối gặm nhắm tình xưa
Em bên kia hẳn là vui duyên mới
Cầu tre cũ ai đùa, ai té nước
Mười năm rồi sao cứ ngỡ hôm qua...
Tôi lại đi về nơi cuối những nhánh sông
Cầu gỗ chênh vênh dường như ngơ ngác
Lau sậy phủ đôi bờ ký ức
Em đi rồi nơi ấy hẳn là xa
Kỷ niệm nhạt nhòa, xuôi dòng theo con nước
Tình chia lìa ngả rẽ nhánh sông

Cầu gỗ xưa...
Ai buồn, ai ngơ ngác
Đò tình trôi xa
Cuối nhánh sông rồi
Sao người vẫn đứng trông theo...

Không có nhận xét nào :

Đăng nhận xét