Tạm biệt núi ta lại về với phố
Đêm lao xao buồn rơi lối vắng
Sương khói buồn nhớ lắm ngày qua
Ta xa rồi phố vắng buồn tênh
Cơn mưa muộn không còn hối hả
Đừng khóc nhé! anh còn quay lại
Khi một ngày ta biết nhớ nhau
Xa nhau rồi ai có bâng khuâng
Chiều Đăk nông nắng vàng rơi rụng
Mai anh về, ta chắc buồn hơn
Em có nhớ bàn tay còn hơi ấm
Mai anh về lối cũ lạc nhau
Chút đam mê còn trong ánh mắt
Em bật khóc… buồn ơi chờ nhé
Bàn tay buồn cố giữ một bàn tay
Ps:/ Trại sáng tác Đăk nông, một ngày tháng 5.

Không có nhận xét nào :
Đăng nhận xét