Chủ Nhật, 29 tháng 6, 2014

Mê khúc thứ sáu

Ta gục đầu bên bầu ngực trắng
Nghe hồi sinh bất chợt trở mình
Ta nhắm mắt phía sau là ảo ảnh
Em hay là nàng tiên cá phiêu linh

Biển thở dài tình ảo gọi tên
Ta tìm em sóng tình trôi mất
Đành cúi đầu bên bờ ngực đá
Ngậm nỗi buồn tiền kiếp thoát thai

Ta chờ hoài em chẳng hiện thân
Bầu ngực là em phía sau là cá
Em chỉ đến với ta trong mộng
Biển thầm thì đêm trắng chờ nhau

Sóng chập chùng em tan thành bọt bể
Ta xin làm cơn gió ngây ngô
Gió mê đắm hôn lên bầu ngực đá
Tự bao giờ biển xóa tên em?


Viện HDH Nha Trang.

4 nhận xét :

  1. Ý tưởng rất đặc biệt , anh Dũng ! Mê khúc hay là ký ức ?

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Có lẽ là cả 2 Vy à... hình như ký ức tràn về và viết trong mộng mị nên nó là " Mê khúc"

      Xóa
    2. Ừ ha anh Dũng , Vi thích cách giải thích này , rất thật , rất thông minh , và đậm chất nửa tỉnh , nửa say ... đặc biệt của chủ nhà !

      Xóa
    3. Chào Vi,anh cũng hay sang nhà em,muốn viết gì đó mà hơi khó,lúc ở trang trắng thì anh còn đọc được,nhưng khi ra trang chính,hình nền anh nhìn không được.Có nhiều bài em viết hay nhưng anh đọc chẳng hết nên không thể có ý kiến được

      Xóa