Thứ Ba, 27 tháng 8, 2013

Trần thế một ngày mưa


Một ngày trần thế bỗng mưa rơi
Nhẹ vuốt đôi tay thắm lụy đời
Bụi nước rơi đầy trên lối vắng
Quảy bầu thơ rượu dạo xa chơi

Mưa rơi lối vắng bước chân gầy
Đội gió thương nhiều chi tóc mây
Lội nước nên yêu bờ mắt đẹp
Phong trần vui bạn túi thơ say

Bầu bạn có hai ngỡ một mình
Đường đời chung bước áo chung xanh
Không ham nhung gấm hư vinh ấy
Chỉ thích ngâm thơ những chuyện tình

Có những đêm trăng chẳng rượu trà
Không bàn thôi tính chuyện bâng quơ
Túi thơ mang cất vào tâm tưởng
Trần thế ghi vào đôi dòng chương

Ngày tháng phiêu du lấm bụi đường
Có lúc vui tìm trong giấc mộng
Hồn thơ chắc hẳn giờ bay bỗng
Dạo đến cung tơ với chị Hằng

Trần thế hôm nay hết nắng vàng
Mưa nhiều thế đấy ngập giăng mây
Ngòai song mưa ấy ai còn đến
Trần thế ngày mưa nắng nhạt nhòa.

 Vũ Quang: Thế là đến bây giờ trần thế mưa nhiều hơn,suốt ngày, suốt tuần , suốt tháng... tôi đắm tâm tư vào cơn mưa vô tận ấy để nói chuyện với bạn lòng...
Quốc Dũng: Cơn mưa rồi sẽ trôi dạt túi thơ của ta về đâu?

www.thotinhlangbiang.com


1 nhận xét :

  1. Giới thiệu với các bạn đây là chàng Vũ Quang thư sinh ngày xưa, tôi chưa biết cách post hình lên blog,chỉ post được 1 hình,dòng tái bút phía cuối bài viết tên của ai trước là nữa bài trên của người đó...

    Trả lờiXóa