Nhặt cánh hoa
xưa góp nhặt dần
Hoa vàng vương chút nắng kiêu sa
Vì yêu hoa cúc nên em đã
Chọn áo lụa kia suốt một thời
Hoa vàng vương chút nắng kiêu sa
Vì yêu hoa cúc nên em đã
Chọn áo lụa kia suốt một thời
Tôi nhớ tên em
với họ Hoàng
Họ Hoàng có phải cúc kiêu sa
Phải chăng màu áo em tôi chọn
Có nét hoa xưa có bóng hình
Họ Hoàng có phải cúc kiêu sa
Phải chăng màu áo em tôi chọn
Có nét hoa xưa có bóng hình
Nhưng có một
điều em biết chăng?
Áo xưa nay đã dần phai nhạt
Nên tôi nay phải tìm hoa cúc
Dù nhặt trong tay đã úa màu
Áo xưa nay đã dần phai nhạt
Nên tôi nay phải tìm hoa cúc
Dù nhặt trong tay đã úa màu
Nhặt cánh hoa
xưa dẫu úa màu
Mà nào đã hết nhớ thương đâu
Bờ hoa ngày ấy thôi không đến
Vẫn chắc sang thu cúc rực màu
Mà nào đã hết nhớ thương đâu
Bờ hoa ngày ấy thôi không đến
Vẫn chắc sang thu cúc rực màu
Cúc cuối thu
nên cúc đã tàn
Cuối đầu hôn nhẹ cánh hoa xinh
Từng in sâu lắng trên tà áo
Của mối tình xưa với họ Hoàng
Cuối đầu hôn nhẹ cánh hoa xinh
Từng in sâu lắng trên tà áo
Của mối tình xưa với họ Hoàng
Ơi hỡi em tôi
với tháng ngày
Không còn gần gũi để chung tay
Vàng hoa thắm áo đâu còn nữa
Ngoảnh mặt quay đi bước dặm dài
Không còn gần gũi để chung tay
Vàng hoa thắm áo đâu còn nữa
Ngoảnh mặt quay đi bước dặm dài
Vũ Nhật Trần
Quốc Dũng: Màu
vàng…có lẽ tôi đã ray rứt nhiều với hoàng y,màu của kiêu sa, vàng son…đắm đuối
và cuối cùng là màu của dĩ vãng
Vũ Quang: Đồng ý là màu vàng thật dễ thương…nhưng yêu rồi khó lòng xa lánh nó.
Vũ Quang: Đồng ý là màu vàng thật dễ thương…nhưng yêu rồi khó lòng xa lánh nó.
www.thotinhlangbiang.com
Nhận xét này đã bị tác giả xóa.
Trả lờiXóa