Em đi ta mất khoảng trời riêng
Lá diêu bông chỉ còn trong cổ tích
Thầm gọi tên khi cơn say chất ngất
Lại nhũ lòng sẽ cố quên nhau
Lẩn thẩn buồn mùa đã thay tên
Em ngày xưa… không còn nông nỗi
Em giấu hết thơ ta viết tặng
Cho nhẹ lòng những chuyến thiên di
Chợt giật mình nào có duyên chi
Cố níu kéo sẽ làm đau thêm nữa
Ừ thôi thế đường xa thiên lý
Ta sẽ không còn nhìn thấy mặt nhau
Tự bây giờ và mãi ngàn sau
Ta sẽ giấu em trong ký ức
Rồi lặng lẽ về bên phố núi
Mái tranh nghèo độ nhật phiêu du
Em đi rồi tình ấy nhẹ tênh
Lòng ta sẽ về miền hoang hóa
Thì thôi nhé tình xưa rơi mất
Lời hẹn hò xin trả lại nhân gian
24/07/2015
Không có nhận xét nào :
Đăng nhận xét