
Cho gót giày thỏa chí đi hoang
Thấy bóng ta vàng vọt đèn đường
Ta tìm bóng, bóng tìm ai thế
Có những đêm tình tự một mình
Buông nỗi nhớ rơi đầy chăn gối
Chợt giật mình nghe gà gọi sáng
Ta có là ta của hư vô
Có những đêm mệt lã cơn say
Khát khô môi mơ em là dòng suối
Rồi lẩn thẩn đi tìm quá khứ
Tình nhân ơi em ở phương nào
Có những đêm vật vã cơn đau
Rồi tự nhủ ta ơi phải sống
Dù quằn quại nhưng không tuyệt vọng
Ta vẫn là ta giữa quán trọ đời
Có những đêm lạc giấc mơ xa
Rồi tỉnh giấc ru chưa tròn mộng
Những bóng hình đi qua nỗi nhớ
Có đôi người lạc bước cuồng mê
Có những đêm ta chết lâm sàng
Rồi quỷ sứ mang về trả lại
Ta còn nợ cuộc đời nhiều lắm
Nợ hết đời này nợ cả kiếp sau…
Có những đêm ngớ ngẩn mộng du
Ta là ta hay là ma quỷ
Rồi hóa thân trở thành tượng đá
Kiêu hãnh buồn trên đỉnh cô đơn
Đêm 28/07/2014 một đêm đầy vật vã khi chiến đấu với những cơn đau.
Những trang đời rất thật ... Không còn bóng dáng của mộng mị như những bài thơ trước nữa , cuộc đời và những cơn đau rất thật ... Mong anh mau khoẻ !
Trả lờiXóaCảm ơn Vy,anh sẽ vượt qua thôi....anh nhớ cách đây 2 năm Vy có nói anh chụp hình mới của Đà lạt,hình như hồi xưa em ở đó... qua cơn bệnh anh sẽ có hình mới nhất....chúc em vui và hạnh phúc ở phương xa.
Xóa