Thứ Năm, 1 tháng 5, 2014

Góc phố mưa


 Con đường ngắn em tôi qua mỗi buổi
Mưa có còn ướt dấu chân em
Đôi hàng me từ lâu vẫn thế
Lặng yên nhìn bên góc phố mưa.

Em ngồi đấy nhìn hàng me rũ lá
Nhìn cơn mưa trôi xóa nỗi niềm
Này mưa ơi cớ sao còn rơi mãi
Chẳng để nắng vàng sưởi ấm vai em

Bên phố vắng mưa có còn ướt tóc
Rơi trên vai một chút tự tình
Mưa góc phố sao còn rơi mãi
Mưa rơi hòai có ướt tóc em tôi.

Hàng me đứng từ lâu làm nhân chứng
Cho những cuộc đời cho những niềm vui
Mưa rơi rơi giọt đều nơi cuối phố
Mưa có vô tình làm ướt tóc em không?

Ps/ Theo yêu cầu của Mây Trắng anh sẽ mang mưa về blog,vẫn nhớ blog... nhưng ngày xưa blog yahoo làm mất hết bạn bè và công sức của nhiều năm tháng nên bây giờ lại chán...

1 nhận xét :

  1. Cho em xin góc phố mưa bới rối
    Những sợi mưa tình dan khít vào nhau
    Những giọt buồn cho lá cũng lao xao
    Em đẫm ướt , hay tình em ướt đẫm...
    Trần gian là quán trọ , những vầng thơ, những cơn mưa rồi cũng lạnh lùng đi qua ..thời gian rồi cũng vội vả xóa hết dấu xưa...Blog một thời chỉ là những quán trọ mà ta như cơn lốc vội vàng chợt đến rồi đi,...được mất, nhớ quên , tất cả chỉ một thoáng phù du....anh Dũng đừng buồn, đừng tiếc nữa nhé !

    Trả lờiXóa