Cát trắng buồn xóa dấu chân hoang
Em yêu biển như là tôi yêu núi
Nên bây giờ ta vẫn cách xa nhau
Nhờ biển giấu niềm đau vào trong cát
Em thẩn thờ ngồi nghe biển hát
Sóng vỗ về lời tình tự ngàn năm
Về sớm nhé em… đêm về lạnh đấy
Đừng nhờ chú dã tràng xây mộng nữa
Sóng ùa vào mộng cũng tan thôi
Biển ngàn năm còn tôi như hạt cát
Em cô đơn một mình nơi biển vắng
Phố núi thật buồn tôi vẫn đơn côi….
Không có nhận xét nào :
Đăng nhận xét