Thứ Năm, 24 tháng 7, 2014

Vết tình xưa

Em cứ về nơi miền cát trắng
Chẳng hẹn hò và chẳng nhắn tin chi
Chuông cứ reo, người ơi chẳng nói
Đợi chờ gì ngày tháng phôi phai.

Em cứ đi tuổi xuân thì chợt mất
Em có tìm đá đã rêu phong
Này em nhé, đừng bao giờ bật khóc
Khóc để làm gì, mình chẳng có nhau.

Em cứ về miền quê cát trắng
Em tìm gì dấu vết tình xưa
Ponagar  bây giờ rũ rượi
Hắt hiu buồn ngày tháng trôi mau.

Tôi vẫn cứ đợi từng tin nhắn
Đợi niềm vui của tuổi xuân thì
Em cứ đến rồi đi chẳng nhớ
Em đi rồi đời quá chông chênh. . .

2 nhận xét :

  1. Sao cứ đuổi em ....về với ngày xưa...
    Để mắt em rơi hoạ cùng mưa
    Rồi anh lại bảo " không được khóc "
    Anh đi rồi đá hoá ngu ngơ !

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Ngày xưa...ngày xưa đẹp lắm Mây à,hình như lúc đó loài người còn biết yêu nhau...anh đâu có đuổi em.Anh cùng em quay lại với ngày xưa đấy thôi...à mà anh chưa nhìn thấy Mây khóc nhe,nếu thấy có lẽ anh sẽ viết được nhiều thơ đó...

      Xóa