Thứ Năm, 10 tháng 7, 2014

Lạc nhau


Bàn tay còn hơi ấm
Sao ta lại lạc nhau
Cơn mưa chiều đến muộn
Ướt tình buồn hanh hao

Ta  lạc nhau rồi sao
Mưa rụng rơi phố núi
Trôi tình xa vạn dặm
Kỷ niệm nào rêu phong

Lạc mất dấu chân trần
Chiều lang thang phố vắng
Mái tình xưa để ngõ
Mắt ai buồn phiêu linh

Đà Lạt chiều mưa bay
Hai bàn tay đi lạc
Một tay mang vết xước
Sao tay kia lại đau?

Ta lại lạc mất nhau
Nghìn trùng ôm nỗi nhớ
Một người xuôi viễn xứ
Người ngược chốn  sơn khê

Hai bàn tay đi lạc
Vì sao ta lạc nhau
Ta lạc nhau thật không
Ta lạc nhau…lạc nhau

 10/07/14

8 nhận xét :

  1. Hãy nắm chặt tay nhau
    Dù tay kia trầy xướt
    Con đường dù trơn trượt
    Hãy nâng nui dắt dìu
    Hãy tìm em trong ta
    Để đôi môi rời rã
    Đừng tìm nghìn dấu lạ
    Để thấy mình lạc nhau

    Trả lờiXóa
  2. Em có về cùng ta
    Chiều lang thang phố núi
    Bàn tay tìm bàn tay
    Ngắm mây bay trắng lối...
    Đứng trước nhà nhìn ra là đỉnh Langbiang,cả ngày mây giăng kín núi,mây như là một ảo ảnh... có mà là không,không nhưng hình như là có.

    Trả lờiXóa
    Trả lời

    1. Nếu có một lần nào anh bắt gặp trong em có sự xao động...thì anh phải vui ...vì biết là em chưa biến thành gỗ đá ...hãy lấy sự bao dung , nhân ái và lá cây rừng để xoa dịu nỗi đau và chữa lành vết thương tâm cho em anh nhé !

      Xóa
    2. Dạo trước đây anh chú tâm viết ở website,có khi cả tháng anh chẳng đụng tới blog... nên chẳng biết Mây vẫn lặng lẽ vào nhà. Từ lúc biết mỗi ngày anh dành một khoảng thời gian để xem em nghỉ gì,nhớ gì và viết gì.Đọc những câu chữ sẽ phần nào hiểu được con người. Với anh viết là một áp lực ,có thể trong ngày anh không ăn gì nhưng nếu không viết được câu nào anh sẽ bứt rứt. Viết để chạy trốn nỗi cô đơn.Anh nhờ người sửa nhà,giao chìa khóa cho họ rồi mà cả tháng chưa thấy gì. Theo ý tưởng của em chắc anh sẽ làm một nhà mới với tên "Bình yên"sửa cho đẹp thì anh không biết( thực ra anh không thích mày mò) còn làm mới thì rất nhanh. Bình yên sẽ là ngôi nhà mới của mây và núi em à....

      Xóa
    3. Anh rất nhạy cảm , ngay cả trong suy nghĩ của em anh cũng đọc được , thôi thì nói " hết " ra cho rồi ...viết blog là niềm đam mê nhưng cũng đừng tạo áp lực cho mình nhiều ảnh hưởng đến sức khoẻ , trừ khi đó là cảm xúc..., có khi một ngày vào nhà mấy lần , nhưng mỗi một lần rất ít thời gian , chỉ vội vàng đọc những bài viết của bạn bè...hi em chưa nhận được chìa khoá nhà đâu nghe ....chắc là anh gởi lộn cho ai rồi hi !

      Xóa
    4. Nhà chưa làm xong mà sao gửi lộn chìa khóa được,ơ mà nhà em bị gì đó,anh mới vào đọc bài Ánh trăng,chậm lắm và comment không được,anh viết không phải để giải trí hay lang thang làm quen đâu Mây à,viết là cái nghiệp của anh,thế thôi....

      Xóa
    5. Anh xem lại có bị trục trặc gì không ? Người ta vẫn vào được mà ....ý em nói anh đừng vì đam mê viết lách mà ảnh hưởng đến sức khoẻ ....hi đừng nhạy cảm quá cũng ghê lắm ....em thì chẳng thể giấu nổi anh điều gì được , ngay cả lúc em im lặng , ngay cả lúc em hả hê cười hay những lúc em đau anh đều biết ...chỉ có thể giấu trong nỗi nhớ anh là không bị phát hiện hi !

      Xóa
    6. Đàn ai vớt ánh trăng trôi ngà ngọc ?
      Sao vẫn còn mãi tận rừng xanh ?
      Tiếng đàn ai nghe não nuột lá cành
      Trong sâu thẳm tiếng ru buồn của núi !

      Công chúa trăng từ khi được cứu
      Trong cõi lòng như đã vỡ tan
      Nàng ngỡ ngàng....chẳng phải là chàng ?
      Đã vớt nàng chập chờn trên sóng....

      Công chúa trăng với nỗi niềm thầm lặng
      Biết gởi về đâu ....muôn tiếng thở dài
      Nỗi đau nầy biết tỏ cùng ai ?
      Chỉ biết gởi vào tiếng đàn tri kỷ ...!

      Xóa