Thứ Sáu, 27 tháng 6, 2014

Mê khúc thứ tư

Đêm Sài Gòn
Lạc lõng cơn say
Ta vấp ngã và biết mình vụng dại
Lang thang
Qua những ngã ba, ngã tư, đèn xanh, đèn đỏ
Chẳng gặp một người quen
Cô đơn giữa tám triệu người
Lại thẩn thờ mang con chữ ra chơi trò sấp ngữa
Đêm lạc loài
Mộng
Tàn thu
Em vởn vơ, đong đưa áo ngắn
Có biết rằng đông ngập hồn ta
Đêm Sài gòn lạc lõng mùa quên
Ta lang thang đi tìm mùa nhớ
Em xa mất rồi
Ta một mình
Nỗi nhớ chông chênh…

4 nhận xét :

  1. Lạc bút ....anh vào vườn mây trắng
    Đi tìm miền nhớ, lại lạc miền quên...
    Mây trắng chơi vơi ngỡ hoa nắng rơi rơi !
    Anh ngẩn ngơ...lạc giữa miền thương nhớ ...
    Hôm nay em lại chọc cho anh Dũng khóc còn em thì ....cười....hi hi ! Có người bạn tốt nhắc khéo anh sợ anh bị lạc bút đấy

    Trả lờiXóa
  2. Cảm ơn Mây,hôm nay anh mới đọc comment này, Lạc bút... hay đó, thơ sẽ đi lạc vào một vùng mây trắng... rất lãng đãng.Anh sẽ viết một số bài về chủ đề này riêng cho Mây, đợi nhé!

    Trả lờiXóa
  3. Theo chân anh snag thăm nhà cho biết. Đọc vài bài thôi, và em thích bài này.
    " Cô đơn giữa tám triệu người
    Lại thẩn thờ mang con chữ ra chơi trò sấp ngữa"
    Hai câu này thật hay anh ạ. Đôi khi, em cũng có cảm giác như thế này.
    Chia sẻ cùng anh. Một ngày bình yên anh nhé.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Cảm ơn em,đôi khi chúng ta lạc lõng giữa chốn đông người nên đành ngồi viết trong cô đơn.....

      Xóa