Thứ Bảy, 5 tháng 4, 2014

Tạ tình thứ tư

Ta sẽ thôi không tìm em
Tình rồi quên trong mê muội
Bóng đêm vỡ vụn trên bờ môi hồng xa vắng
Mắt em màu hư vô
Em không biết  giấu  những điều rất thật
Ta chợt giật mình
Chút sám hối tan hoang
Ta có đốt một trăm bài thơ
Cũng chẳng thể quên những gì mình đã viết
Đêm giật mình
Nghe cú gọi mèo hoang
Dẫu có uống hết rượu của nhân gian cũng chẳng thể nào say
Một khi lòng đã chết
Ta đã quên mất tên em
Khi người vừa quay lưng trong một chiều mưa cuối đông ngập tràn phố núi
Phác thảo thôi mà
Ta chẳng có bài thơ nào là thật
Viết tặng đôi mắt buồn
Sao lại nhớ đôi mắt mơ
Giờ chỉ còn một ánh mắt phiêu linh
Trong mê lộ tình
Mắt em không có màu
Vô cảm
Sao ta lại nhìn ra màu mắt của ma nữ
Đang  trêu đùa quỷ vương….
Ps:/ viết ở một nơi không còn nỗi nhớ!

2 nhận xét :

  1. Ở một nơi nào không còn nỗi nhớ...!
    Lòng khô cằn và trái tim đá rong rêu
    Ta chếnh choáng men rượu tình cay đắng...
    Đang chơi vơi...địa ngục hay thiên đàng...?!
    Anh Dũng ơi ! Cho Mây xin một vé ưu tiên vào " thư viện thơ tình" nhà anh để đọc nhé ! Em chỉ ngồi ở một góc nào đó trong ngôi nhà...không phá sự yên tĩnh của anh Dũng đâu...hi hi !

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Cảm ơn,anh sẽ dành cho Mây một góc...và mong rằng em sẽ tìm thấy sự bình yên ở một nơi không hề bình yên...

      Xóa