Thứ Sáu, 11 tháng 4, 2014

Tạ tình cuối cùng

Ta đã biết tìm vui trong cô độc
Có hề chi khi em chẳng chung tình
Em thay áo đi tìm duyên mới
Ta ẩn mình trên đỉnh cô đơn

Lạnh cả bốn mùa đâu chỉ là đông
Ta đã quen hồn thênh thang gió núi
Ta trêu gió,ghẹo mây… ngồi độc ẩm
Say gánh tình ra đổ ven sông

Ta ngấu nghiến hôn ánh trăng vàng
Tay ôm chặt bầu ngực trần tiên nữ
Ta đổ rượu chảy tràn bên khe suối
Gọi mưa về xóa dấu tình xưa

Ta xé tan bản thảo thơ tình
Chờ phún thạch đốt thành tro bụi
Rồi quẳng hết những sân si khờ dại
Lặng lẽ đi về phía… chẳng còn em.

Không có nhận xét nào :

Đăng nhận xét