Thứ Ba, 1 tháng 10, 2013

Biệt khúc thứ sáu

Bất chợt em về phố núi chiều thu
Nắng vàng hơn len vào khe cửa
Căn phòng cũ vẫn màu vàng kiêu bạc
Sợi tóc nào làm chăn gối ngu ngơ

Anh ngỡ ngàng, em đến rồi đi
Mang nỗi nhớ về miền sơn cước
Ngày em đi nắng buồn heo hắt
Cơn mưa phùn giăng lối em qua

Em vỗ về cơn mộng chưa tan
Bình yên có về trong giấc ngủ
Em có mơ về một nơi xa lắc
Nơi nghìn trùng đau phủ niềm đau

Ngày em đi nắng có phai màu
Núi chắc sẽ buồn hơn vì đơn lẻ
Sợi tóc nào vương trên chăn gối
Chiều thu vàng xao xác tiễn em đi.

www.thotinhlangbiang.com

Không có nhận xét nào :

Đăng nhận xét