Thứ Năm, 25 tháng 7, 2013

Trải thảm em nằm


Khi em nằm bên thảm đời yên ngủ
Anh muốn làm cơn gió sưởi hồn em
Để vuốt ve lên làn mây tóc nhớ
Ru cho tròn những giấc mộng đêm

Trên thảm đời màu hoa giăng rực rỡ
Mỏi gối thâu đêm anh đã cầu xin
Một đóa hoa hồng trên môi tròn nhỏ
Để người ta gửi tặng bạn chung tình

Cớ vì đâu thích nàng mơ thấy suối
Ngàn âm thanh như tiếng đàn chiều
Anh gửi tròn tình trong đêm ấy
Gối mộng đời hình bóng lỡ mang theo

Cánh hoa hồng trên môi em ngày ấy
Có còn chăng cơn mộng ngủ im lìm
Anh bây giờ mê mải áo chinh nhân
Với riêng em anh có là nỗi nhớ!

Khi thảm đời cuốn tròn em trong đó
Anh lo âu mải miết đi tìm
Mất em rồi…phải vậy  hay chăng?
Trong tâm linh dường như quạnh vắng

Thảm đời ơi có mở ra một góc
Cho em tôi dạo gót nhỏ thần tiên
Dòng suối có mơ về nơi yên ngủ
Ru em  tôi chăn gối mộng bây giờ….

   Vũ Nhật Trần

Ps:/ VQ: Tôi lại trải thảm đời cho em nằm, sau đó mơ những hình tượng thiên nhiên để ru em ngủ. Rồi chống cằm ngồi nhìn suy tư, anh bạn tôi hình như cũng có dòng tư tưởng ấy.
QD: Tôi thầm mong thảm đời mở ra dịu vợi đón em vào dạo gót nhỏ thần tiên… và tôi chọn cơn mộng im lìm nhìn theo.

Không có nhận xét nào :

Đăng nhận xét