Chủ Nhật, 26 tháng 5, 2013

Đêm trở mình


Đêm quá dài vụn vỡ chiêm bao
Lãng đãng nụ hôn của người trong mộng
Ngỡ cùng em nồng say ân ái
Chợt giật mình vẫn gối chiếc chăn đơn

Đêm vỗ về mơ chút liêu trai
Ta trở giấc nghe gà gọi sáng
Em yêu ơi cùng ta bên gối mộng
Hay bên kia giấc vẫn đang nồng

Đêm trở mình trời đã lập đông
Một mình ta chiếu chăn không đủ ấm
Nỗi cô đơn tự trong sâu thẳm
Giấu thể nào cũng lẻn đi ra

Đêm đã tàn, rượu nhạt phai chưa?
Ta nằm nghiêng vòng tay ôm mộng mị
Ở bên kia em hẳn còn say ngủ
Ta bên này đợi gà báo sang canh.

3 nhận xét :

  1. Nỗi cô đơn tự trong sâu thẳm
    Giấu thể nào cũng lẻn đi ra
    Em thích cặp câu này quá! Lâu quá anh mới viết lại?

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Chào em,từ lúc blog yahoo đóng anh chán nên chẳng online,chẳng viết gì,nhưng có lẽ bây giờ lại viết tiếp….

      Xóa
    2. Dạ. Em đã gởi tập thơ lại anh có nhận chưa sao không thấy hồi âm? Mà cái tập thơ ấy buồn quá! Em sợ đụng vào nỗi buồn nên không bình được. Mong anh thông cảm.Mến!

      Xóa