Chủ Nhật, 22 tháng 2, 2015

Người con gái

Viết cho CMM

Có một cô gái
Nhặt những lời tỏ tình trong mưa
Gom góp đôi cuộc tình vụng dại
Bỏ đầy chậu kiêu sa
Thả trôi trên dòng đời lầy lội
Khóc …
Người con gái
Trói những nụ hôn,những cái nắm tay của đôi ba gã khờ tóc bạc
Bỏ vào lọ xúc xắc ngôn từ
Lơ đãng
Ngậm đắng những dòng thơ
Người con gái
Miệt mài với những chuyến Thiên di
Một hôm chợt giật mình
Có đôi lần
Nghe chân mình đã mỏi
Người con gái
Lặng lẽ đi về cuối một nhánh sông
Nghe tiếng gà gáy trưa bên những đền đài hoang phế
Đếm những dấu chân trần
Thở dài
Đời có đa đoan…

Langbiang 22/02/2015

Thứ Tư, 18 tháng 2, 2015

Đêm ba mươi


Em không đến trong đêm ba mươi
Như trong câu ca thường ngày vẫn hát
Đêm ba mươi tôi thầm ngóng đợi
Dẫu chỉ là một tin nhắn  - ngủ ngon...

Điện  thoại không reo đêm ba mươi
Chắc để không quấy rầy người xa xứ
Tôi ngập ngừng với dòng tin đã sọan
Chúc em vui, hạnh phúc đầu năm

Có thể em sẽ đến đêm ba mươi
Khi tôi đã chập chờn trong giấc ngủ
Trong cơn mơ em có về ân ái
Chợt giật mình chăn gối vẫn trinh nguyên

Em đừng đến trong đêm ba mươi
Cứ để tôi tìm vui trong cô đơn
Tôi sẽ thả hồn theo gối mộng
Say rã rời bỗng nhớ giấc Nam Kha.

Thứ Tư, 4 tháng 2, 2015

Tàn phai


Tôi đếm bước  bên hàng lang bệnh viện
Thấy tàn phai  rơi rụng dưới chân mình
Phòng vắng tênh hai bệnh nhân tóc bạc
Một người già và một gã trung niên

Thầm dặn lòng sẽ chẳng gọi cho em
Rồi lẫn thẩn lại gửi đi tin nhắn
Tự nơi xa em không cần biết đến
Quên thật rồi sao cứ gọi cho nhau

Ừ thì quên nhưng chẳng lẽ xa nhau
Lại mất luôn những lời thăm hỏi
Em quên rồi điều ấy có hề chi
Tôi vẫn sống như ngày xưa em biết

Căn phòng trắng buồn tênh vắng ngắt
Hàng lang dài tập tễnh bước chân
Từng viên gạch, từng mảng đời ghép lại
Nhìn giống nhau nhưng chắc khác nỗi niềm…

Viện YHDT Phạm Ngọc Thạch

Thứ Ba, 3 tháng 2, 2015

Người không về

Người đã không về… quán vắng chơ vơ
Hòang hôn xuống ta thẩn thờ ngóng đợi
Mây xám buồn hững hờ qua song cửa
Ta biết buồn từ dạo ấy….người ơi

Người hứa nhiều nhưng còn nhớ gì không?
Ta đã xếp vào trong miền ký ức
Rồi bật khóc… cố giấu lòng chẳng được
Ta khóc âm thầm người có biết…. nơi xa

Người không về ta cắt chút tóc mai
Xếp bài thơ rồi ép vào trong ấy
Ta cắn môi nhủ lòng không khóc nữa
Người  không về… ta khóc để mà chi.

Thơ Quán hai mùa

Xa vắng ơi


Anh gọi tên ai là xa vắng
Mải miết tìm mệt lả cơn say
Lá diêu bông làm sao có được
Anh cứ đi tìm vật vã cơn đau

Anh nhớ ai rồi… xa vắng ơi
Tìm nhau chi nữa có duyên gì
Với em anh chính là xa vắng
Rượt đuổi tìm nhau trong xót xa

Xa vắng xa rồi,xa quá xa
Dừng chân anh nhé hết duyên rồi
Chớ đi vun xới niềm mơ ảo
Anh chỉ đi tìm anh đấy thôi

Sao cứ đi tìm hoa nắng rơi
Mong chi sưởi ấm chút phong trần
Với em anh chính là xa vắng
Anh hãy quay về xa vắng ơi!

thơ Quán hai mùa

Thứ Bảy, 31 tháng 1, 2015

Thơ Say

Cạn chén đi… uống để say tình
Uống để biết trên đời còn mỹ tửu
Ta cứ say cho hồn thơ phiêu lãng
Trăng tàn rồi sao rượu vẫn chưa vơi

Cạn chung này… chung nữa có hề chi
Ta độc ẩm với tình bên phố núi
Say để quên cuộc đời phù phiếm
Chỉ còn thơ và rượu song hành

Gà báo sang canh rượu vẫn còn đầy
Ta sẽ uống,uống hoài cho đến hết
Uống để nhớ ta vẫn còn bằng hữu
Vẫn có người gửi rượu tặng nhau

Ta say rồi… em hởi,có gì đâu
Ai uống rượu mà không say mới lạ
Thơ viết tặng trong cơn say lúy túy
Rượu say tình… thơ có say không?

Thứ Hai, 26 tháng 1, 2015

Quán mùa đông

Mùa đông quán mở ở cao nguyên
Có khăn quàng khách đường xa bớt lạnh
Cà phê đắng có làm nguôi nỗi nhớ
Chén rượu nồng sưởi ấm tim nhau

Quán em buồn lơ lững mây bay
Đón khách thơ chờ mùa đông đến sớm
Em chờ anh mùa đông quán vắng
Mặc  manteau em đến lạ làm sao

Khách lãng du đường xa dừng gót
Khói thuốc có làm ấm lại anh không
Quán của em vừa hâm rượu nóng
Tặng vài chung lữ khách ấm lòng

Lơ đãng buồn khách hát đôi câu
Trang giấy trắng vài dòng thơ ghi vội
Quán có mở  bốn mùa không nhỉ?
Hay chỉ một mùa khi đã vào đông…

 Thơ Quán hai mùa 01/2015

Thứ Năm, 1 tháng 1, 2015

Tạ tình thứ chín

Bất chợt nghe tiếng gà ở phố
Ta lại say phố bỗng là rừng
Ta say khướt hay là ảo ảnh
Phố là rừng, rừng là phố xa xăm

Ta lại nhớ rừng hay nhớ phố xa
Phố vẫn thế tiếng gà xưa chết lịm
Đợi sang canh uống vài ly rượu cạn
Em thẩn thờ ta uống để tìm quên

Em ngủ say ta ngỡ là đêm cuối
Và bây giờ giọt rượu cuối, cạn chai
Đừng đến nữa cho ta thôi phiền muộn
Đến để thêm buồn em đến mà chi

Chẳng đợi chờ sao cứ tìm nhau
Không là tình nhân cớ gì vương vấn
Một chiếc giường sao hai giấc mộng
Đêm cuối rồi đừng đến nữa nhé em.

Thứ Tư, 24 tháng 12, 2014

Noel buồn

Đêm Noel em không về lễ Thánh
Em có về đâu kịp lễ đêm đông
Ngày em đi thánh thần nỗi giận
Ngày em về Chúa có thứ tha…

Đêm Noel một mình như chiếc bóng
Cô đơn buồn trên phố người đông
Em có vui khi về bên ấy
Hay sẽ buồn vì quá lo toan

Em cứ vui dẫu cho đời ngọt đắng
Dẫu tình mình rồi sẽ phai phôi
Đến thánh đường em đừng cúi mặt
Chớ nguyện cầu vì Chúa cũng quên mau

Chúa có lẽ cũng như người em nhỉ ?
Cũng đã từng gặm nhắm cơn đau
Trên thập giá Chúa còn ban phát
Cho loài người những nỗi đau riêng.

Thứ Hai, 22 tháng 12, 2014

Mưa sớm

Qua giáo đường em rẽ sang lối khác
Mưa bên này bến ấy có còn mưa
Trên thập giá Chúa có buồn nhân thế
Có ngậm ngùi xao xác vì mưa

Mưa đầu mùa cớ sao đến sớm
Mưa trên phố buồn ta vẫn chưa quen
Em cứ đếm giọt mưa qua vội
Tôi ngậm ngùi đếm giọt men cay

Tôi chắc sẽ lang thang trên phố lạ
Ngơ ngác đời có phải vì mưa
Cơn mưa sớm có trôi đi bụi bặm
Có xóa tan những vết nhọc nhằn

Dẫu là sao cũng là mưa đến sớm
Có chần chừ trời cũng mưa tuôn
Trên thập giá Chúa oằn mình đón nhận
Đời ướt nhiều rồi xin hãy cứ mưa đi….

Sài Gòn một chiều mưa…